Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011

Nước mắt cuộc đời

Bây giờ tôi xin đề cập đến một vấn đề mà không nhiều người quan tâm. Đó là những giọt nước mắt. Nghe qua bạn có thể thấy rất buồn cười vì nếu những dòng chữ bên trên mang đầy nghị lực, niềm tin và sức mạnh vậy mà giờ đây lại đề cặp đến một vấn đề nghe như rất yếu đuối. Tuy nhiên tôi mong bạn hãy thật sự để ý đến điều này bởi nó cũng là một nguồn sức mạnh mà bạn cần phải biết để tự tin trên mọi nẻo đường. Thực tế thì không ai đáng để bạn phải khóc vì người đáng để bạn khóc là người không bao giờ làm bạn phải khóc. Nhưng như tôi đã nói, cuộc sống luôn có những ngả rẽ nghiệt ngã của nó mà bản thân chúng ta không thể lý giải được. Bạn có thắc mắc tại sao tôi cho đây là điều không kém phần quan trọng không? Đó là vì bản thân mỗi chúng ta khi sống một cách có trách nhiệm trước cuộc đời này thì dù những giọt nước mắt vui hay buồn khi rơi trên đôi mắt người khác đều lăn chảy vào tận trái tim ta. Chúng ta không làm ngơ được trước những giọt nước mắt đó để rồi mỗi lần như thế lòng ta lại quặng đau như chính những giọt nước mắt của mình đang tuôn trào. Và chúng ta không ngừng suy nghĩ tại sao lại có nhiều những giọt nước mắt như vậy? Chúng ta có nên để nó xảy ra không? Chúng ta phải làm gì? V.v… Để trả lời tất cả những câu hỏi đó chúng ta cùng tham khảo những giọt nước mắt này.
Ai cũng phải khóc, lần đầu tiên bạn khóc là tiếng khóc chào đời. Cô giáo khóc khi thấy học trò của mình ngoan, không cố gắng rồi lại khóc khi thấy học trò mình thành đạt.
Người học trò khóc khi chập chững vào lớp một, rồi lại khóc khi tạm biệt thầy cô, bạn bè, trường lớp để bước vào đời.
Có những ông bố bà mẹ khóc vì đứa con hỗn xượt của mình rồi lại rơi nước mắt khi thấy con mình bấy lâu nay ham chơi, nay lại biết suy nghĩ nhiều về việc mình cần làm.
Cô gái khóc khi bước lên xe hoa về nhà chồng rồi lại khóc khi con của mình đã trưởng thành nay chuẩn bị cất bước lên xe hoa về nhà chồng.
Chị công nhân khóc khi bị trách mắng rồi lại khóc khi nhìn thấy sản phẩm mình làm ra được tung ra thị trường.
Bác nông dân khóc khi thấy lúa mình bị sâu bệnh, thất mùa, con cái nheo nhóc. Rồi lại khóc khi một đứa con rời xóm nghèo lên thành phố vào đại học.
Những em bé mồ côi khóc vì chưa một lần biết mặt bố mẹ. Rồi lại khóc khi có gia đình nào đó dang tay đón em rời mái ấm tình thương.
Suốt dọc đường, cuộc đời có biết bao giọt nước mắt đã rơi, có những giọt nước mắt buồn, cũng có những giọt nước mắt vui,… nhưng dù thế nào thì cũng phải vượt qua để đích đến cuối cùng là một cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc. Vì thế bạn cần xác định cho mình một tiêu chí để xây dựng cuộc đời này. Theo tôi, tiêu chí của một cuộc sống tiến bộ là luôn sống hết mình vì niềm vui, hạnh phúc của bản thân, gia đình và những người xung quanh. Còn bạn, bạn phải sống làm sao để: “Khi bạn sinh ra là lúc bạn khóc trong khi mọi người đang cười, hãy sống sao cho lúc chết đi bạn cười trong khi mọi người đang khóc. Họ khóc vì được biết đến bạn”. Khi bạn đã biết được những điều này thì bản thân mỗi chúng ta cũng không ít lần rơi nước mắt. Nhưng giờ thì tôi tin bạn đã biết giá trị của những giọt nước mắt đã, đang và sẽ rơi. Và chúng ta không cần phải dằn vặt chính bản thân mình nữa.
Mỗi con người đều tự vạch cho mình một con đường, một lối đi riêng cho cuộc đời này. Và tôi mong rằng bạn cần bỏ ra nhiều hơn một chút thời gian để suy nghĩ và nhìn nhận nó để trau chuốt, gọt giũa nó để nó trở thành một con đường chân lý của riêng mình và hãy làm sao để sau này mỗi lần nghĩ lại những gì đã trãi qua bạn không hề thấy hối tiếc vì bất cứ việc gì. Và luôn chịu trách nhiệm về những việc mình làm.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét