Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011

Kết luận

Thay lời kết, xin mạng phép trích dẫn một đoạn trong nhạc phẩm để gió cuốn đi của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi. Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông. Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông. Ôi trái tim đang bay theo thời gian, làm chiếc bóng đi reo lời dối gian. Những khi chiều tới cần có một tiếng cười. Để ngậm ngùi theo lá bay. Rồi nước cuốn trôi, rồi nước cuốn trôi. Hãy nghiên đời xuống mà nhìn hết một mối tình. Chỉ lặng nhìn không nói năng. Để buốt trái tim, để buốt trái tim. Trong trái tim con chim đau nằm yên. Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu. Và sớm mai chim bay đi triền miên. Và tiến hót vang trong trời gió lên. Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người. Còn cuộc đời ta cứ vui. Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai”.
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng chỉ để gió cuốn đi, để nước cuốn trôi. Ta không bận tâm đến cuộc đời mình sẽ ra sao, sẽ đi về đâu mà chỉ biết sống vui với tháng ngày, có ích cho đời mặc cho gió hay nước cuốn đi. Dẫu rằng sâu thẩm trong trái tim ta mang một nổi đau lớn như một con chim mang theo vết thương sâu. Vậy mà chỉ cần sớm mai thôi thì con chim đó sẽ bay đi triền miên rồi hót vang trong trời gió lên. Vẫn yêu ngày mới dù quá mệt kiếp người nhưng cuộc đời thì mãi cứ vui dù vắng bóng ai, dù cuộc sống sẽ ra sao. Đúng vậy, đôi khi chúng ta quá đặt nặng trách nhiệm lên đôi vai của mình để rồi một lúc nào đó nó làm cho đôi chân ta mỏi, trái tim ta đau chỉ vì chúng ta đã quá cố gắng. Nhưng cuộc sống là không ngừng cố gắng. Vậy bạn sẽ chọn cách nào? Ngần ấy thời gian trôi qua, tôi nhận ra rằng chúng ta luôn cố gắng vì tất cả những gì chúng ta mong muốn. Song chúng ta phải biết quý trọng những gì hiện hữu trong cuộc sống này. Bởi một lý do rất đơn giản “ai biết ngày sau ra sao nữa; mà có ra sao cũng chẳng sao”.
Hãy giữ mãi nụ cười trên môi, trong lòng bạn và ban tặng nó cho tất cả mọi người. Mỗi ngày một lần mặt trời lại xuất hiện ban tặng cho thế gian một màu nắng hồng tươi sáng. Chúng ta là những con người nhỏ bé thế nên chúng ta chỉ có thể mang nụ cười đến với mọi người và đến với chính mình. Hãy sống một cuộc sống tốt và đức hạnh để sau này về già nghĩ lại bạn sẽ muốn sống một cuộc đời như thế lần thứ hai.
Đến tại thời điểm này tôi thừa nhận với bạn rằng tôi biết chắt chắn một điều đó là tôi chẳng biết gì hết.
Tôi chỉ có một điều mơ ước đó là mong cho tất cả những người tôi yêu quý, những người đã đọc những trang sách này luôn sống vui vẻ, thành công và hạnh phúc.
Chân thành cảm ơn bạn đã đi dọc con đường này. Một lần nữa chúc bạn và gia đình ấm áp yêu thương.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét