Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2011

Cho cuộc sống này.

Nếu mỗi ngày bạn bỏ ra 8 giờ để làm việc và nếu bạn dùng 8 giờ đồng hồ đó để đi bộ bạn có thể nhẩm tính được bao nhiêu km? Tôi cho là 40km (5km/h).Vậy cuộc đời bạn bạn phải đi hết bao nhiêu km? Tôi lấy tuổi thọ trung bình là 60 và rồi chúng ta cùng tính thử xem: 60x360x40 = 876000 km. Từ lúc chào đời đến khi qui tiên tôi tính trung bình mỗi người chúng ta phải đi hết 876000 km. Trên quãng đường đó bạn đã đi được bao nhiêu km rồi? Và trong số đó bạn đã đi bằng đôi chân của chính mình là bao nhiêu?
Tôi sẽ nói cho bạn biết quãng đường đó được tính đến hàng nghìn km đó bạn. Điều đáng lưu tâm ở đây không phải quãng đường bao nhiêu mà là bạn đã bước đi bao nhiêu bước chân? Mỗi bước chân chỉ đạt 0.5m. Vậy bạn có thể tính giúp tôi là bạn đã đi bao nhiêu bước. Rồi mỗi khi nhấc chân lên bạn phải tìm cho nó một chỗ để đặt đôi chân xuống. Chỗ đó chi ít phải an toàn cho bạn để bạn không phải vấp ngã, không làm bạn phải lỡ nhịp.
Có bao giờ bạn tự hỏi khi bạn vấp ngã sẽ như thế nào không? Tôi có thể nói cho bạn biết những gì xảy ra khi bạn lỡ bước. Khi bạn vấp ngã đầu tiên là bạn bị đau, bạn có thể làm ảnh hưởng đến những người than xung quanh vì họ lo lắng cho bạn. Còn đối với những người không thân thích thì sao? Bạn có thể làm họ vấp ngã theo bạn vì nhiều lý do. Trong số những người không thân thích đó rất có thể có tôi. Và rất có thể tôi cũng sẽ vấp ngã như bạn hay thậm chí còn tệ hơn. Tôi không dám hứa sẽ giúp bạn vững bước trên đường đời, tôi chỉ có thể chỉ cho bạn những hố sâu, những chặn đường khó khăn trên con đường của bạn. Và tôi không nghĩ đó là tất cả. Bạn có thể hỏi tại sao tôi làm vậy và tôi sẽ nói cho bạn biết một điều đơn giản là nếu hôm nay tôi không giúp bạn để bạn khỏi vấp ngã thì có khi chính tôi sẽ vấp ngã chỗ đó. Hay nói đúng hơn tôi đang cố gắng giúp bạn cũng là cố gắng giúp chính tôi. Và nếu hôm nay bạn đang cố gắng giúp tôi sửa đổi lại cách suy nghĩ, sửa đổi lại mục tiêu nghề nghiệp hay đơn giản hơn là chấp nhận cuốn sách này như là để cho tôi một cơ hội để tôi đi tiếp trên lĩnh vực này. Biết đâu mai này bạn lại đọc được những dòng chữ có thể giúp bạn vượt qua được một chặn đường nào đó chăng? Vì tất cả những lẽ đó tôi thành thật nghĩ rằng đôi khi cho người khác cơ hội lại là cho chính mình một cơ hội; dành cho người một lối đi cũng chính là dành cho mình một lối thoát. Bạn cùng tôi chúng ta hãy làm việc đó ở tất cả mọi nơi trong tất cả mọi lĩnh vực được không?
Tôi sẽ không kể ra những câu chuyện về những nhân vật đã sử dụng nó như thế nào. Tôi nghĩ nó làm chúng ta mất thời gian của nhau. Tôi chỉ tập trung phân tích cho bạn thấy được mặt lợi cũng như những hạn chế của nó để chúng ta cùng nhìn nhận nó và xem nó như một chiếc la bàn để bạn tự tin bước vào đời. Trước khi lên đường bạn và tôi cùng xếp những gì cần mang theo vào một chiếc ba lo bạn nhé.
Bạn và tôi, tất cả chúng ta ai cũng muốn được người khác quan tâm, được người ta chú ý đến mình và xem mình là một nhân vật quan trọng. Để có được điều đó cách tốt nhất và có thể nói duy nhất là bạn phải vì họ, đừng tiếc công, đừng sợ mất thời gian. Chúng ta phải suy nghĩ và gắng sức quên mình đi vì họ. Và cũng vì nếu bạn chỉ chú ý đến bản thân mình thì bạn sẽ không bao giờ có được một mối quan hệ tốt. Hãy sống theo phương châm mình vì mọi người đừng bao giờ đòi hỏi mọi người vì mình.
Đa số nhiều người ai cũng muốn nhận lấy rất ít người nghĩ đến chuyện cho đi. Có chăng chỉ khi nào họ nhận rồi họ mới nghĩ đến chuyện cho. Tôi cũng như nhiều người nhưng tôi khác họ là tôi có thể cho đi những gì tôi muốn nhận. Bạn có nghĩ vậy không? Nghe có vể vô lý đúng không? Nhưng bạn thử nghĩ xem. Khi bất kỳ ai cũng muốn nhận trước khi cho, nói đúng hơn cán cân cho nhận bị âm. Và như vậy sẽ không bao giờ tồn tại quá trình cho và nhận trên cuộc đời này nữa. Bản thân của quá trình cho nhận là một việc tốt, một điều đúng đắng. Tuy nhiên vì người ta chỉ thiên về nhận mà không muốn cho đi, điều đó làm chúng ta trở nên bé nhỏ. Tới đây bạn sẽ hỏi tôi lấy gì để mà cho? Thực tế thì bạn có nhiều hơn những gì mà người khác mong đợi, những người chỉ ao ước có được cái bạn đang có. Vì thế bạn đừng nghỉ rằng bạn nghèo khó hay túng quẩn mà thực tế là bạn còn đang khá hơn rất nhiều người. Bạn chỉ cần cho đi nụ cười, cái nhìn triều mế, cho đi lời khuyên, sự sẻ chia và nhiều thứ khác nữa. Cũng như tôi, tôi đang cho bạn suy nghĩ của mình. Khi đó bạn biết bạn sẽ nhận được những gì chưa? Bạn nhận lại được niềm vui, sự ấm áp, sự quan tâm, sự chào đón nồng nhiệt và nhiều hơn nữa những thứ khác. Tôi sẽ nhận được gì? Tôi sẽ nhận được sự biết ơn nếu bạn xem tôi đã mang dòng suy nghĩ này đến với bạn. Tôi sẽ nhận được món quà tinh thần to lớn, nhận được sự động viên lớn lao để tiếp bước trên con đường này. Và cuộc sống chúng ta trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết. Hãy tin tôi, bạn làm được điều đó mà. Tôi tin ở bạn. Bạn biết không cho đi và chia sẽ kiến thức là cách để bạn có thể nhớ nhiều hơn về kiến thức đó và cũng là cách để bạn khám phá ra những điều bất tử. Cuối cùng mong bạn luôn nhớ rằng, một mối quan hệ tốt nhất là khi tình cảm của bạn dành cho người đó vượt lên trên những gì bạn cần ở họ.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét